Đây có lẽ là list ngôn tình khiến mình mệt tim nhất trong quá trình ngồi tổng hợp, không biết nên phân ra thế nào để các bạn dễ tìm truyện. Sợ những bạn tâm trạng không tốt, muốn tìm chút truyện ngược nam để vực lại tinh thần thì lại bị cuốn vô nội dung của mấy bộ ngược tơi tả, kết SE, những người yêu nhau nhưng lại không đến được với nhau thì lại càng buồn hơn. Cuối cùng thì mình quyết định là sẽ chia ra hiện đại ngược và cổ đại ngược, xếp truyện kết HE trước SE, cảnh báo đỏ là những bộ kết SE trong list truyện ngôn tình ngược này đều rất nặng đô, nên bạn hãy suy nghĩ cẩn thận trước khi đọc nhé!
Trịnh Vi, một cô gái nhiệt huyết, thẳng thắn, luôn tràn đầy sức sống khiến ai gặp cũng sẽ có thiện cảm cô gái trẻ này. Thời sinh viên, cô nàng Trịnh Vi ấy vẫn có những dại dột, nông nổi và sự gan lì, trải qua sự gọt dũa của thời gian hay nói cách khác là khi nữ chính trải qua những thay đổi và trưởng thành hơn, ta lại thấy được một thư kí Trịnh Vi cẩn thận, chuyên nghiệp, vẫn thẳng thắn vẫn nhiệt huyết nhưng đã theo khía cạnh sắc nhọn và hoàn chỉnh hơn.
Lâm Tĩnh, chàng trai từ nhỏ đã ở bên Trịnh Vi, người mà cô nàng luôn cho rằng sau này sẽ kết hôn với cô, và cũng là người đã bỏ đi biệt tích 7 năm trời ở nước Mĩ, kết thúc những mơ mộng tình thơ non nớt trong lòng Trịnh Vi. Trần Hiếu Chính xuất hiện lúc tuổi trẻ Trịnh Vi rực rỡ và tươi đẹp nhất. Trịnh Vi đã bất chấp theo đuổi anh, một chàng trai lạnh lùng cao ngạo, và rồi họ đến với nhau, 4 năm đại học là quãng thời gian từng rất đẹp với Trịnh Vi, cô đã trao hết tất cả cho Trần Hiếu Chính của năm ấy. Sau đó, Trần Hiếu Chính bỏ lại Trịnh Vi để đi Mỹ.
Đang xem: đọc truyện ngôn tình ngược
Đây là bộ truyện ngôn tình ngược, kết SE đầu tiên mà tôi đọc, nước mắt lăn dài cùng lồng ngực thổn thức vì tình yêu của Chính Đông và Giai Kỳ. Tình yêu của họ như hoa như mộng, phảng phất như pháo hoa trên bầu trời, rất đẹp nhưng cũng chỉ trong thoáng chốc. Có đẹp như thế mới khiến cho người ta khắc cốt ghi tâm, nhớ trọn cả một đời. Tình yêu như trò chơi đuổi bắt, đến khi Giai Kỳ nhận ra thì Chính Đông đã không còn đợi được nữa.
“Kiếp này anh không thể, cho nên, kiếp sau anh nhất định sẽ đợi em, anh đợi em sớm hơn tất cả những người khác, gặp em sớm hơn một chút.”
Đã vài năm mình không dám đọc lại, nay nhắn đến nước mắt lại rơi, lại nhớ đến lời nói dối cô không yêu anh, để anh yên tâm ra đi không vướng bận.
“Lúc cuối cùng, anh cho rằng người cô yêu không phải là anh, cho nên, anh yên tâm ra đi.Là như thế, cô làm cho anh yên tâm rời xa mình.Khi cuối cùng em đã yêu anh, em lại vĩnh viễn sẽ không nói cho anh biết, bởi vì em sợ anh cảm thấy không kịp, sợ anh cảm thấy có lỗi.Sợ anh sẽ áy náy với em, sợ anh sẽ cảm thấy không yên tâm”
Từ nhỏ, Thiên Tình đã luôn sống trong sự bao bọc của anh trai. Cô luôn bám lấy người anh trai tài giỏi hào hoa của mình như hình với bóng. Còn với Hàn Vũ, anh coi cô là bảo bối không thể tách rời, cô theo chân anh chơi hết trò chơi này đến trò chơi khác, cuộn tròn trong lòng anh ngủ ngon lành khi anh đọc sách. Nếu cứ êm đềm như vậy thì tốt biết bao nhưng rồi bí mật cũng được hé lộ, họ biết rằng họ không phải anh em ruột, nhưng như vậy có gì thay đổi đâu, tình cảm của họ càng sâu đậm hơn, một thứ tình cảm khác đã đang nảy mầm trong lòng đất.
Nhưng thứ tình cảm ấy vừa mới nhen nhóm thì anh lại biết thêm 1 phần của bí mật ấy. Sinh nhật 15 tuổi, Thiên Tình chờ sự đặc biệt từ anh thì lại cô đơn một mình trong căn phòng tĩnh lặng. Anh đã rời đi không một lời từ biệt, cô không hề biết lý do là gì. Cô đau đớn, cô không thể chấp nhận thứ tình cảm anh em này như vậy được. Nhưng sự thật vẫn là sự thật, năm 23 tuổi, Thiên Tình đã biết lý do vì sao năm ấy anh ra đi, vì sao anh không đáp lại tình cảm của cô suốt bao năm qua.
Liễu Địch là cô học trò trung học tài năng và xinh đẹp, được bạn bè gắn cho cái mác thiên tài bởi khiếu thơ văn từ bé. Chương Ngọc – người thầy mang trong mình sự khiếm khuyết về thị giác nhưng lại có tài năng thiên bẩm về thơ ca và hội họa, cũng chính là thầy giáo dạy ngữ văn của Liễu Địch. Chẳng ai biết tự bao giờ mà thứ tình cảm thanh thuần được nuôi dưỡng từ lòng ngưỡng mộ người thầy tuấn tú xuất chúng của cô học trò nhỏ Liễu Địch biến thành tình yêu. Từ một trái tim vốn lạnh lùng, luôn tự cô lập bản thân như thầy Chương rốt cuộc cũng để cho sự trong sáng của mặt trời nhỏ Liễu Địch sưởi ấm.
Xem thêm: Ba Năm Yêu Của Lâm Vinh Hải, Lâm Vinh Hải (@Lam_Vinh_Hai)
Thông báo trúng tuyển Bắc Đại, ước mơ của Liễu Địch cũng là tương lai từng dang dở của Chương Ngọc, có lẽ chính là vết dao chí mạng cho tình cảm hai người. Việc Liễu Địch rời xa, đối với Chương Ngọc chẳng khác nào tra tấn nhưng với Liễu Địch, cô ấy còn trẻ còn rất nhiều điều chưa khám phá bị cuốn hút với nhiều thứ ở thế giới bên ngoài là điều hiển nhiên như một chú chim non được che chở giờ đã giang rộng được đôi cánh muốn tìm hiểu bầu trời. Bắt đầu từ đây, Thương Thái Vy không chỉ ngược Chương Ngọc mà người đọc cũng thổn thức với những cảm xúc, đau đớn nhìn số phận dày vò Chương Ngọc, nơi “Bến xe” rồi chỉ còn mỗi bóng lưng của Liễu Địch, cô cứ ngồi đấy nhưng chẳng đợi được người mà mình muốn gặp.
Từng có người yêu tôi như sinh mệnh viết về chuyện tình của Triệu Mai – một cô nàng ngây thơ, trong sáng, đang học dự bị đại học chuyên ngành piano tại Ukraine và anh chàng Tôn Gia Ngộ. Xa gia đình, cuộc sống nơi đất khách quê người khiến người con gái tên Triệu Mai luôn quyết tâm phải học tập thật chăm chỉ để có một tương lai tươi sáng. Nhưng cuộc đời không được như ý muốn, số phận run rủi đưa đẩy cô gặp gỡ và yêu Tôn Gia Ngộ. Từ đây, đời cô đi lệch hẳn so với những gì mình đã vạch ra trước kia.
Họ là 2 con người ở 2 thế giới, quan điểm sống khác biệt nhưng vì tình yêu anh và cô dần bước vào thế giới của nhau, cùng nắm tay bước qua thử thách, cùng nương tựa vào nhau để tồn tại nơi xứ người. Cách mà Gia Ngộ yêu không giống với nhiều chàng trai khác, anh hết lòng quan tâm nhưng tuyệt nhiên không dung túng, chăm sóc Triệu Mai ân cần nhưng chính anh lại mạnh mẽ đập tan sự ngây thơ, yếu đuối trong con người cô để người con gái ấy có thể trưởng thành hơn.
Tình yêu ấy còn được bộc lộ rõ hơn khi anh phát hiện ra mình bị ung thư, Gia Ngộ đã đẩy cô đi thật xa. Anh mong muốn người con gái mình yêu có thể bắt đầu một cuộc sống mới. Nhưng sâu trong thâm tâm, anh không thể chúc cô hạnh phúc bên người con trai khác.
Có nhiều người không thích cuốn tiểu thuyết này vì hai nhân vật chính trong truyện quá ích kỷ, nhu nhược, họ đều chọn một thứ khác thay vì tình yêu. Lâm Khải Chính, anh yêu Trâu Vũ nhưng có lẽ tình yêu của anh không đủ lớn, hay anh không thể vượt qua lợi ích của gia đình? Còn Trâu Vũ, cô cũng yêu anh, nhưng chỉ vì cái chết của em mình – Trâu Nguyệt cô quyết định từ bỏ tình cảm này. Đúng như cái tên của truyện, tình yêu của cô và anh ai cũng biết nhưng không ai chịu thừa nhận, họ đã bỏ lỡ nhau một phút thì đã định sẽ lạc mất nhau một đời.
Xem thêm: Quyền Khiếu Nại Là Gì – Mục Đích Của Quyền Khiếu Nại Và Tố Cáo
Câu chuyện cảm động, sâu sắc đã chạm tới những góc mềm yếu nhất của trái tim người đọc. Nhân vật nữ chính thật đáng thương, cô có cái tên thật đẹp – Hạ Âu nhưng cuộc đời cô lại ngược hoàn toàn với nó, cô tự nhận mình là một con “đĩ” nhưng thực chất tâm hồn cô trong sáng, vô tư hơn bất kỳ ai. Nam chính Hà Niệm Bân khá nhu nhược, anh đã định cưới cô, đã thề thốt cho cô một tương lai nhưng cuối cùng cái anh cho cô thấy là anh nắm tay người vợ mới cưới của mình lướt qua cô. Cái kết của câu chuyện thật day dứt, Hạ Âu thật sự không đáng hy sinh tính mạng của mình vì Hà Niệm Bán và anh ta cũng không xứng đáng được nhận tình yêu của cô. Cái kết nếu nhẹ nhàng, tốt đẹp hơn có lẽ sẽ là cách kết thúc câu chuyện viên mãn nhất.